29 tháng 9, 2011

Mùa hè của chúng tôi.

 Mùa hè năm nay quả thực là một mùa hè hạnh phúc của hai Cha con tôi.
Không ai rủ, không ai bảo nhưng ngày từ ngày đầu tiên, khi lời kêu gọi của cư dân mạng được phát ra sau khi Tàu khựa cắt cáp của tàu thuộc PVO ngay trong vùng biển đặc quyền kinh tế của Việt nam thì việc ra cửa sứ quán Tàu để hét vào mặt nó là việc ai cũng muốn ngay lập tức.
 Ngày đầu là 5.6, khi ra chỗ bãi cỏ trước cửa sứ quán, hò hét được gần 15 phút thì lính cơ động và an ninh kéo ra giải tán, mang dây ra căng, dồn bà con về phía sân bê tông. Có anh kiệu con trai trên lưng còn mếu máo bảo : lạ thật, phản đối bọn tàu gây hấn mình mà công an lại đuổi, khó hiểu thật !

Hai Bố con ra thì đã có đông người ở đó rồi, khí thế quá !
 Ừ mình cũng bức xúc, cũng quát một ông già đeo băng đỏ cứ xua mọi người phía đường Điện Biên Phủ dừng xe để vào đám đông đang đứng trên sân kia. Mình bảo : sao ông lại cản bà con, người ta đi phản đối bọn nó cắt cáp đúng ròi còn gì, ông bị sao thế ? đúng là mình khi ấy vô tư thật, cứ chỉa cái tay về phái sứ quán nó rồi cùng bà con hô ầm ầm.


 Lần thứ 2, cũng lại phát rồ lên khi bọn chúng tiếp tục quậy tàu Viking, chúng chả ngán gì cái cuộc bà con ra sứ quán hôm 5.6 .Lần này con gái bảo cho con đi với, được đi luôn với Bố cho đông vui. Mất hơn trăm bạc cho mũ đỏ, cờ và nước uống rồi hai Bố con ra luôn. Ra đó đã có các bác Huệ Chi, bác Hiển hạt nhân, anh Nguyên bạc, nhiều người khác ở sân rồi.
Kiểu gì thì cũng phải giặt cái áo đỏ để mặc cho nó đỏ rực !
 Lần thứ 3 thì con gái bảo : mua cho con cái mũ màu vàng để có màu sao vàng. Duyệt, áo đỏ thì mũ vàng - đúng là hiệu quả hơn mũ đỏ.
 Sau khi hò hét ở sân cạnh chân tượng đài Lê Nin thì tất cả đi bộ ra bờ hồ, con gái chưa đi xa lần nào nên khi về đến Tràng thi thì kêu mỏi quá Bố ạ, hay lên xe máy của mấy chú đi đầu, đang chở nước cho đoàn kia ? thôi con cố đi được, tinh thần như vậy rất tốt, cần rèn luyện để học cách vượt qua các thử thách, cũng xem mình chịu được đến đâu - Bố bảo con gái như vậy.

 Cái bác đứng tấn chụp ảnh kia, mãi sau này mới biết là bác Gốc Sây.
  Thì rồi cũng về đến ngã tư Trần phú - Điện Biên, tất cả lại dừng ở đó rồi hô thêm vài khẩu hiệu xong rồi về, hẹn nhau tuần sau tiếp tục.
 Như thế đã hết các chủ nhật của tháng 6, tháng hè rực lửa của Hà nội và hai cha con tôi. Khó có thể hình dung bao giờ sẽ có dịp như thế để làm lại, chắc chờ Luật biểu tình đang được Quốc hội giao cho chỗ Chính phủ, Chính phủ giao cho bộ công an làm, trình duyệt ?
 Nhưng tại sao các đại biểu Quốc hội không hiểu điều này : làm luật là việc của ai, thi hành luật là việc của ai, tại sao lại để bên công an với Chính phủ làm luật nhỉ ? hay các đại biểu bây giờ toàn các doanh nhân cả nên họp chỉ quan tâm đến cái lờ lãi ở công ty tập đoàn của mình đang ở nhà ?
 Người làm luật lại không hiểu luật, người thi hành luật cũng không biết và hiểu luật, vậy kết cục sẽ đi đến đâu ?
 Tóm lại : cho đến mùa hè này, thậm chí đến hiện nay thì Quốc hội vẫn còn đang nợ Cha con tôi và mọi người một thứ : Luật biểu tình - quyền con người mà hiến pháp nước nhà đã xác lập.