17 tháng 2, 2012

DÀNH CHO ĐẠI TÁ CA - HẢI PHÒNG

VỤ TIÊN LÃNG- KỲ 14: BÀI VIẾT DÀNH CHO ĐẠI TÁ CA

 
 
 
 
 
 
38 Votes

                              Tướng Chuyên ( người đội mũ) đang đọc thơ về Tiên Lãng

17 giờ ngày 17/2, Trưởng thôn Khoai Lang trả lời phỏng vấn Truyền hình Công an Nhân dân (Bộ Công an) về vụ Tiên Lãng

Tướng công an Phạm Chuyên, nguyên giám đốc Công an Hà Nội, nguyên đại biểu Quốc hội gọi Cu Vinh uống bia hơi. Ông đón Cu Vinh như một người anh cả đầy thương mến.

Bạn bè của ông nghe nói có Cu Vinh thì đến cả, ai cũng vui vì chẳng mấy khi gặp được Trưởng thôn, mà lại là trưởng thôn Khoai Lang. Hì hì

Ông kể về chuyến xuống Tiên Lãng vừa rồi, mắt ông rưng rưng. Ông đọc thơ về Tiên Lãng cho Cu Vinh nghe, những câu thơ xé lòng. Ông nói, ông đã đến tận nơi có ngôi nhà Đoàn Văn Vươn bị lực lượng cưỡng chế đập phá, moi lên từ trong đống gạch đổ nát đôi dép nhựa trẻ con, mảnh ván bàn thờ cháy sém, bức ảnh cưới, khẩu súng nhựa trẻ con sản xuất từ nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa. Ông là người phát hiện trên những phiến đá lót trên con đường Đoàn Văn Vươn- ông gọi thế, có những dòng chữ về tình yêu khắc trên những phiến đá. Ông ngưỡng mộ công sức lao động của gia đình Đoàn Văn Vươn.

Ông kể về những lần với tư cách là chỉ huy trưởng lực lượng công an Hà Nội, nhận lệnh đi cưỡng chế. Có những vụ dân chống lại rất kinh khủng, đốt cả xe cảnh sát, nhưng ông vẫn không chịu cho lính ông tấn công nhân dân, mà ra lệnh rút, ” thua nhân dân thì không có gì phải xấu hổ”. Ông nói, một khi dân chống lại lệnh cưỡng chế, chắc chắn phải có lý do nào đó. Và nhiều lần chính ông đã lặn lội về gặp những người dân “chống đối” mới hiểu rõ căn nguyên và tham mưu cho lãnh đạo thành phố giải quyết các căn nguyên, trong đó có những chính sách, những sai phạm của chính quyền. Để cuối cùng thì chính nhân dân mời chính quyền tới nhận thu hồi đất.

Ông kể thế và thở dài, tại sao công an Hải Phòng lại có thể vênh váo, khoe khoang về thành tích “tiêu diệt” dân như thế. Tại hiện trường, ông nhìn thấy dấu vết của những viên đạn xuyên tường, một trận xả súng vào nhà dân, mà cay đắng làm sao, đó là ngôi nhà không nằm trong khu vực được coi là cưỡng chế. Tại sao Đại tá Ca giám đốc công an Hải Phòng lại có thể nói với nhân dân đó là một trận đánh hiệp đồng đẹp, đáng để viết thành sách giáo trình? Ông đau. Đồng nghiệp công an đau đớn và xấu hổ khi nghe đại tá Ca tuyên bố như thế.

Ông cũng khẳng định, cần phải đưa toàn bộ các vụ án lên Bộ công an, đó là luật, bởi vì không ai cho phép người đang có vấn đề của vụ việc, liên quan đến sai phạm của vụ việc lại đứng ra điều tra, khởi tố, xét xử, luật không cho phép như vậy.

Ông nói Bộ công an cần phải khởi tố Vụ án về sai phạm của các cấp lãnh đạo ở Hải Phòng, Tiên Lãng theo kết luận của Thủ tướng.

Ông nói, ông đã từng nói với lính của ông, các đồng chí phấn đấu làm sao mà nhân dân không gọi là thằng, mà gọi là ông công an, chú công an, anh công an, nghe đơn giản vậy nhưng phải phấn đấu, phải đàng hoàng, phải vì dân, phải thương dân, dù ai đó là tội phạm thì họ vẫn là con người, phải khơi gợi chất người trong họ, huống hồ như gia đình Đoàn Văn Vươn, họ là nhân dân, một nhân dân điển hình, một nhân dân đáng noi gương trong lao động sản xuất, sao lại ứng xử với họ như tiêu diệt địch?

Ông nói, nếu ông có quyền, ngay lập tức ông ra lệnh thu hồi quyết định khởi tố, thả tự do ngay lập tức cho anh em Đoàn Văn Vươn, vì sao? Quá rõ, vì lệnh cưỡng chế trái pháp luật thì mặc nhiên anh em Đoàn Văn Vươn không chống lại công vụ mà chống lại kẻ cưỡng đoạt tài sản. Đừng sợ là thả tự do cho anh Vươn thì sẽ có phản ứng dây chuyền, thêm nhiều Đoàn Văn Vươn, không, không bao giờ có, nếu các địa phương ứng xử với người dân đàng hoàng, minh bạch, đúng luật, người dân sẽ ủng hộ, không ai chống cả.

Ông có những câu thơ đọc lên cháy ruột trong bài thơ NGƯỜI HÈN mới viết:

……..hèn mà còn nhận ra mình là thằng hèn

là hèn tử tế

hèn mà ngậm miệng ăn tiền

là hèn nhơ bẩn

hèn mà ngậm máu phun người

là hèn bất nhân

hèn bán đất bán nước

trời tru đất diệt

_________________________________________________________

Nhật ký Trưởng thôn Khoai Lang

14 tháng 2, 2012

Lớp trẻ mà nhiều kinh nghiệm !

 Tham khảo 7 mẫu phụ nữ tượng trưng cho 7 tội lỗi ở con người mà chúng ta nên tránh.  

 Cáo  kiêu căng từ trái qua :


1 - Vanitv : kiêu căng, tự cao tự đại.


2 - Gluttonv : tham ăn tham uống.


3 - Avarice : tham lam.


4 - Sloth : lười biếng.


5 - Envv : đố kị.


 6- Wrath : tức giận.


 7 - Lust : dục vọng.




 Fb : Miumiu

Valentine - phong tục tây ?

 Không biết cái ngày này có ở ta từ khi nào ?
 Nhưng điều chắc chắn là sẽ ...cháy phòng nghỉ, cháy quà tặng, thậm chí còn cháy ...xe chỉ vì chạy chở quà, chở gái nhiều. Phố sẽ tắc đường từ sáng, trưa sẽ tắc nhà hàng, tối thì nhà nghỉ, quán cafe chuồng, quán võng, quán lẩu...và nếu không mưa rét thì các bãi cỏ nơi đường rộng như Nguyễn Chí Thanh chẳng hạn sẽ tan tành vì mông và ...giày dép. Thành phố sẽ như một gã say mèm vừa tỉnh dậy, lảo đảo, mồm miệng đắng ngắt hay nhạt toẹt, nhìn chỉ thấy ...hoa cà hoa cải !

Nguồn ảnh :  ( chôm của Gốc Sậy )

 Đất nước một năm với cả ngàn lễ hội vẫn chưa đủ cho bà con vui chơi, vẫn cần thêm những ngày " nhập khẩu '' từ tây về, các dịch vụ ăn theo trên phố cũng sống được, hưởng lộc từ ba thứ ba lăng nhăng ấy.
 Sướng nhất là đám trẻ, sinh viên, nhân viên mới đi làm, hộ độc thân, bồ bịch... rạo rực là lượt váy áo, com le củ sếch, đổ chai nước hoa Chanel hồ cẩm đào lên người rồi bơm vá rửa xe, lên đường !
 Mặc cho giá gas tăng, điện tăng, nước tăng, lương thực thực phẩm tăng và hoa cùng quà tặng đương nhiên tăng. Giá nhà nghỉ chắc chắn sẽ lên ít nhất vài chục phần trăm, giá trông giữ xe cũng rứa, giá kem cũng rứa, hoàn cảnh thì một đôi ...mút chung nhau vậy. ặc ặc !
 Rồi sẽ vật vã trở về sau khi vội vã ra đi, số công tơ mét ( có thể cả bao cao su) tỷ lệ nghịch với độ dày của túi, kệ chứ - ăn chơi sợ zì mưa rơi !
 Kể cả đầu tháng thịt gà, cuối tháng lạc giang thì vẫn phải chơi cho sành điệu cùng hàng hiệu, gần cuối tháng gọi điện về cho Bố ở quê xin thêm tiền học ngại ngữ là ok rồi lo zì ?
 Cuối cùng, valentine chỉ béo bọn nhà nghỉ và đám làm socola rởm. Tiền mất giá hay không cũng chả cần quan tâm, hà hà.

13 tháng 2, 2012

Nỗi khổ của dân oan Dak Nông

  Đêm qua, lúc 11.30 pm, một chị tên Thi qua Cụ Hiền Đức có biết số của mình, chị gọi nhờ anh em ở Hà nội xin giùm cho bà con ít áo rét vì họ trong đó chưa biết rét như ở Hà nội thế này bao giờ, chị nói họ cũng đói lắm vì hết tiền, chỉ chia nhau cái bánh mỳ, ngủ nhờ dưới các lán chợ. Mình gõ lên Face, sáng nay lục hết tủ ra mang cho họ mấy bộ áo khoác cũ, có thêm mấy bác ở Hà nội cũng gửi mì, áo ấm. Mình mua thêm thùng mì tôm chạy ra Mai Xuân Thưởng gặp họ đang ngồi ghế đá, may quá.
  Đưa cho họ về thì biết cũng có mấy anh em ở Hà nội mang mì tôm, áo ấm ra giúp họ. Thật kinh khủng khi có những đia phương trên Đất nước này hầu như không còn luật pháp, quan chức và doanh nghiệp cùng hùa vào đẩy Dân ra đường. Chưa biết nhà nước sẽ giải quyết những tình huống này ra sao, chỉ thấy những thứ xấu xa cứ liên tục diễn ra từ ngày mùng 1 Tết trở lại đây.
Hai người trong đoàn Dak Nong . Ảnh : Lê Dũng



 Nỗi khổ của dân oan Dak Nông

Thanh Trúc, phóng viên RFA

2012-02-12

Đã mấy ngày qua một nhóm khiếu kiện đất đai và bắt giữ người vô cớ tại nhà tiếp dân ở Hà Nội đã không được giải quyết dù đây là lần thứ ba nhóm dân oan người Kinh và người Dân Tộc lặn lội từ Dak Nông trở ra Hà Nội để kêu oan và xin được giúp đỡ.

Thanh Trúc trình bày chi tiết.

Họ là những người ở Lạng Sơn, Hà Tây, Thanh Hóa, Đồng Nai, sau 1975 do thiếu đất canh tác nên di dời vào vùng kinh tế mới ở xã Dak Ngo tỉnh Dak Nông để khai hoang lập nghiệp.

Trong nhóm cũng có những người dân tộc M’nông sống tại Dak Nông rất lâu, nhiều năm sau 1975 thì khấm khá lên một chút nhờ kế hoạch trồng điều, cà phê, mì và cao su được chính quyền địa phương cấp cây giống.

Từ ngày công ty xuất hiện


Từ ngày có sự xuất hiện của công ty Hoàng Thiên và công ty Bảo Châu, những người Kinh và người Thượng nơi này cầm chắc sẽ gặp khó nhưng vẫn quyết bám đất vì đó là nguồn sống của họ.

Tháng Tư năm 2011, chủ tịch xã Dak Nông phối hợp cùng công an, kiểm lâm và bộ đội bất thần kéo vào phá sập nhà, đốt sạch cây trồng của dân mà không báo trước cũng không có lệnh cưỡng chế.

Chính vì lẽ đó, hôm thứ Tư, một nhóm gồm một người Nùng, ba người Thượng, năm người Kinh, trở lại nhà tiếp dân đường Ngô Thời Nhậm thủ đô Hà Nội lần thứ ba để tiếp tục khiếu kiện chuyện chính quyền địa phương dùng vũ lực thu hồi đất, bắt người một cách oan sai, đánh người bị bắt và giam nhốt lâu ngày mà không xét xử.

Đốt nhà, chặt cây

Chị Thi, quê ở Hà Tây, vào Dak Nông từ 1988, khai khẩn được một ít đất để trồng điều và cà phê:

“Ngày 25 tháng Tư năm 2011 thì tự nhiên đoàn cưỡng chế của tỉnh Dak Nông vào. Không có ai đọc lệnh, không đọc thông báo không họp dân gì cả, cứ tự nhiên tới giật nhà của em xuống người ta đốt, xong người chặt hết cây cối.

Lúc đó thì em mới van ơi Hồ chủ tịch ơi đảng ơi làm sao mà có chính sách như thế này. Thì coi như công an họ ập vào rồi bọn côn đồ nó vào đông lắm, lực lượng bốn năm trăm người. Họ chặt hết, một mẫu cà phê năm nay là vừa vào thu chính, còn bốn mẫu điều họ mang máy ủi vào. Em cũng đi nhiều nơi lắm rồi nhưng không có chỗ nào làm việc. Bây giờ về đến văn phòng Ngô Thời Nhậm thì người ta bảo các cô về học ông Đoàn Văn Vươn, mà nếu không học được ông Đoàn Văn Vươn thì muốn đi công luận nào thì đi chứ bây giờ chúng tôi làm văn phòng chính phủ chúng tôi chỉ đủ thẩm quyền trả lời như vậy thôi.”

Chị Ngọc Cẩm, trước ở Đồng Nai, có con trai bị bắt trong vụ cưỡng chế đất không báo trước này:

Không có ai đọc lệnh, không đọc thông báo không họp dân gì cả, cứ tự nhiên tới giật nhà của em xuống người ta đốt, xong người chặt hết cây cối. Chị Thi.

“Ngày 25 tháng Tư năm 2011 không biết sao mà đoàn người do tỉnh phối hợp với công ty Hoàng Thiên, dắt người vào đốt nhà dân, lấy máy cưa cưa hết cây trồng, cà phê, điều, cao su. Họ không có nói gì hết, không có quyết định nào đưa ra cho dân, trước khi đi là có trưởng công an cầm loa nói mấy câu rồi cho đoàn vào chặt phá nhà của dân thôi.

Thấy cảnh mấy ông vào đốt nhà phá cây thì con tôi cầm máy quay phim ra nhưng mà chưa kịp quay thì mấy ông đã bắt rồi còn đánh con tui nữa. Sau đó là ba tháng sau đưa về tỉnh, tới nay gần mười tháng rồi chưa thấy giải quyết thả về. Hỏi thì người ta nói nó bị kết tội chống người thi hành công vụ.

Nói thật hoàn cảnh rất khổ mà không có đất đai để canh tác nên tụi tôi mới đi đòi quyền lợi, đòi hỏi họ trả con tôi về chứ cầm máy quay phim không mà bắt tới giờ mười tháng rồi chưa thấy là ra tòa hay giải quyết cho về. Bây giờ gia đình rất khổ, đất đai bị mất không có nguồn thu, phải đi làm mướn làm thuê phải đi ở đậu nữa, tôi ra đây là ba lần rồi, ra thì họ báo công văn về tỉnh mà tỉnh thì ầu ơ chứ không giải quyết.

Hôm qua cũng có gặp chị Thu Hiền, cũng đưa công văn như vậy thì chúng tôi không nhận. Rồi chị Thu Hiền nói không nhận thì thôi chứ còn đất đai thì dưới tỉnh giải quyết chứ trên này không biết.”

Cưỡng chế không cần lệnh

Vẫn theo lời chị Ngọc Cẩm, một lần ra Hà Nội là một lần khổ , những lần đi khiếu kiện là những lần cả nhóm liên tục nhịn đói nhịn khát chờ đợi ở phòng tiếp dân. Ban đêm thì lây lất khi ở công viên Mai Xuân Thưởng lúc vào nhà trọ. Chị kể có lúc những người dân tộc trong nhóm đã phải nương nhờ vào lòng hảo tâm của những người khác.

Ông Điểu Giai và ông Điều Khôn là hai người dân tộc M’nông, cũng có vườn điều và cao su bị phá hủy, nhà bị đốt cháy. Lời ông Điểu Khôn:

“Đồng bào M’nông chúng tôi sau giải phóng thì chỉ có làm mướn thôi chứ không có ruộng. Sau đó mới biết nhà nước cho trồng cây điều, cây cao su, cây cà phê, một số là nhà nước cấp cây hạt điều, một số cây cao su cũng nhà nước cấp.

Em và em trai em nói bây giờ các ông chặt cây và phá nhà của dân thì phải có lệnh. Mấy ông nói là không cần có lệnh. Chị Thao.

Rốt cuộc không biết là công ty ở đâu gọi là Bảo Châu với Hoàng Thiên, không biết là ở đâu, kết hợp với xã với huyện với tỉnh với lâm trường rồi đi cưỡng chế, thu hồi đất của dân, chặt cây điều, nhà em nó đốt sạch. Cái này em nói rõ họ cưỡng chế không có thông báo, lúc đi cưỡng chế là xe máy múc, xe máy ủi, đốt nhà đốt của chỉ có thấy vậy thôi.

Cũng một phụ nữ dân tộc M’nông trong nhóm, bà Thi Bơn, than thở:

“Bây giờ là cái mà khó khăn hết, phải cố gắng mà lo đất đai. Đi huyện, huyện không giải quyết, đi xã, xã không giải quyết, giờ đi Hà Nội đây. Hôm qua đi nhà tiếp dân là không được, người ta không muốn giải quyết, không có cơm ăn, mì người ta nhổ hết sạch, điều người ta chặt hết, cao su người ta chặt hết bây giờ làm sao. Bây giờ dân tộc thiểu số không có cơm ăn.”

Một người từ Thanh Hóa vào Dak Nông, chị Thao, có em trai tên Lực. Hai chị em đều bị khống chế bằng cách còng tay trong vụ cưỡng chế đất hồi tháng Tư năm ngoái. Sau đó, em trai chị Thao bị công an mời đi làm việc nhiều lần trước khi bắt giam hẳn hai tuần sau đó:

“Ngày 21 tháng Tư 2011 thì bắt đầu giải tỏa trên khu dân tộc trước. Khi xuống khu người Kinh thì một số lực lượng từ trên đồi xuống, yêu cầu bà con ra khỏi khu vực này. Em và em trai em nói bây giờ các ông chặt cây và phá nhà của dân thì phải có lệnh.

Mấy ông nói là không cần có lệnh. Em và em trai em là Nguyễn Văn Lực, nói không có lệnh thì các ông không được phá. Thì mấy ông công an còng hai chị em lại, chặt phá xong thì đưa hai chị em vào trong khu lâm trường, bắt làm biên bản không được quay trở lại.”

Sau đó mấy ngày, anh Lực tìm cách vào khu đất đã bị cưỡng chế để thu gom một ít đồ đạc còn sót nơi ngôi nhà bị đốt cháy. Công an địa phương vin vào lý do đó để mời anh đi làm việc nhiều lần, sau cùng thì bắt giữ hẳn cho đến lúc này:

“Công an điện thoại cho em trai em, bảo lên để phối hợp thì em trai em vẫn chấp hành đi lên. Công an tỉnh Dak Nông bắt lên xe và đưa về xã, bắt xã ký giấy tạm giam ba tháng trong khi đó giam tới bảy tháng, đến giờ vẫn không đem ra giải quyết, hỏi các ông công an thì nói là tội chống người thi hành công vụ.”

Họ không đọc đâu

Để tìm hiểu vụ việc rõ hơn, đường giây viễn liên RFA nối về Dak Nông, gọi vào số điện thoại của các viên chức chính quyền có mặt trong buổi cưỡng chế đột xuất tháng Tư năm ngoái như ông chủ tịch xã Dak Nông Lê Văn Minh, ông giám đốc công an xã Dak Nông Võ Văn Đủ. Tuyệt nhiên không một vị nào bắt máy.

Lên tiếng với Á Châu Tự Do từ Hà Nội, bà Lê Hiền Đức, từng được tổ chức Minh Bạch Thế Giới trao tặng giải Liêm Chính năm 2007 vì thành tích chống tham nhũng, phát biểu:

“Bao nhiêu đơn từ nhân dân gởi đến các cấp nọ cấp kia nhưng thực tế họ không đọc đâu. Từ trung ương người ta chuyển xuống tỉnh, tỉnh lại chuyển xuống huyện và không cấp nào chịu giải quyết hết. Họ không đọc đâu! Vì thế cho nên tôi nói rằng đất của dân bị cướp, dân bị cướp đất thì bây giờ người ta sống bằng cái gì?“

Vì lẽ đó, bà Lê Hiền Đức kết luận, điều bức xúc của các nạn nhân bị cướp đất cũng là điều bức xúc của bà, vì thế bà luôn kề vai sát cánh những mong giúp được việc gì nhỏ nhoi cho những người khốn khổ đó trong khả năng khiêm tốn của bà.

NO - U đá khai xuân hoành tráng với đồng phục mới !

  Nghỉ Tết đã xong.
 Bà con chỉ mong được ra sân cỏ sớm để tiêu tan hết vị bánh trưng Tết nên đến đông như kiến, cổ động viên cũng tới đông nghịt.
 Thật là đẹp với đồng phục mới tinh, chuyên nghiệp không kém bất kỳ đội bóng của câu lạc bộ nào trên Thế giới.
Cổ động viên có cả U 80
Hờ hờ, số rất khủng !
Ăn Tết xong, cầu thủ nào cũng tăng cân, bụng phưỡn cả ra.

Trọng tài Sài gòn và cổ động viên Chip

Cả ngàn tập vở in bản đồ Việt nam với Hoàng sa, Trường sa cũng kết hợp được trao tặng trẻ em nhiều nơi trên cả nước, kể cả ở đảo Lý Sơn.
Cổ động viên ngoài  khán đài.

Cầu thủ Gốc Sậy vừa đi Lý sơn về, mang theo cát Hoàng sa do Sói biển Mai Phụng Lưu  tặng để gửi cho bà con Hà nội, ai có nhu cầu thì liên hệ với bác Gốc Sậy theo số ...

Rượu táo mèo do nhà tài trợ TH, lẩu khói um trong tiết đông rất ấm cúng.

 Và chén chia tay nào, hẹn gặp lại vào chủ nhật tuần sau !
     Vào lúc 11 giờ 30 đêm, bên Blog Thành có một Việt kiều tại Đức  đã nhắn tin xin tài trợ cho đội bóng NO - U toàn bộ đồng phục, rất cám ơn tấm lòng quý báu của quý bạn dành cho đội bóng NO - U, đội bóng của những thanh niên trí thức yêu nước. 
   Thay mặt đội bóng, tôi xin chân thành cám ơn nhà tài trợ sân MIC, các nhà báo, nhà văn đã gửi tiền tài trợ thuê sân, doanh nhân TH tặng rượu đặc sản vùng cao, các cổ động viên đến sân và theo dõi trận đấu qua mạng, trên face chúng tôi cũng đăng tải liên tục diễn biến của từng trận đấu. Mong quý vị và các bạn hào hứng đón xem.